Wabi-Sabi: Cảm nhận nét đẹp từ những điều không trọn vẹn
Ngày 20 tháng 10 đã đi qua. Những đóa hoa đã bắt đầu tàn phai, muôn lời chúc cũng dần lắng xuống, trả lại cho cuộc sống nhịp điệu êm đềm thường nhật. Dẫu vậy, hẳn là đâu đó sâu thẳm trong tâm hồn, bạn vẫn muốn ôm ấp mãi dư vị ngọt ngào của ngày hôm ấy - cảm giác được thấu hiểu, được trân quý, và được ai đó nhắc cho mình nhớ về sức mạnh ẩn sâu.
Phải chăng, đó mới chính là ý nghĩa thật sự của một lời tôn vinh?
Chẳng phải để lấp lánh rực rỡ trong chốc lát rồi tan biến, mà là để lại một hơi ấm dịu dàng cứ vương vấn mãi. Như một lời nhắc nhở ta hãy tiếp tục yêu thương mình thật ân cần, ngay cả khi những lời tán dương đã lùi xa.
Cũng với niềm cảm mến ấy, chúng ta hãy cùng nhau nán lại đôi chút với Wabi-Sabi - nghệ thuật tìm thấy vẻ đẹp từ chính sự không hoàn hảo, sự vô thường, và cả những điều còn dang dở trong cuộc đời. Đó là một triết lý dịu dàng, mời gọi ta sống mềm mại hơn, học cách buông xuống và chấp nhận, để rồi nhìn ngắm bản thân bằng ánh mắt của lòng từ ái và bao dung.
🌿 Minh triết dịu dàng của Wabi-Sabi
“Wabi-Sabi” (phát âm là oa-bi-sa-bi) là một khái niệm cổ xưa của Nhật Bản bắt nguồn từ Thiền Tông, tựa như một lời tôn vinh thầm lặng vẻ đẹp của những gì không hoàn hảo, nhuốm màu thời gian và còn dang dở. “Wabi” thủ thỉ về nét đẹp của sự giản đơn, khiêm nhường, còn “Sabi” lại trân trọng dòng chảy của thời gian, vẻ đẹp của vạn vật khi chúng già đi và chuyển hóa.
Cả hai hòa quyện, dệt nên một chân lý dịu dàng: rằng không có gì là vĩnh cửu, và dòng chảy của thời gian - với tất thảy những đổi thay và bất thường - không phải là điều để ta kháng cự, mà là để ta trân quý.
Đó là chiếc cốc gốm thân thương, dù đã nứt một vệt bên quai, vẫn mang lại cảm giác ấm áp quen thuộc khi ta cầm. Đó là những nếp cười nơi khóe mắt, đang kể lại câu chuyện của yêu thương và bao trải nghiệm sống. Và đó là lời nhắc nhở ân cần rằng vẻ đẹp không hề phai tàn khi thay đổi hình dáng, mà chỉ càng thêm sâu sắc.
🌸 Trên tấm thảm, trọn khoảnh khắc này
Yoga là một trong những hành trình tự nhiên nhất để ta trải nghiệm Wabi-Sabi.
Sẽ có những ngày cơ thể bạn thật nhẹ nhàng, linh hoạt, nhưng cũng có những ngày mọi tư thế dường như nặng trĩu tựa non cao. Dẫu vậy, mỗi buổi tập, dù diễn ra thế nào, đều tựa như một tấm gương soi chiếu - phản ánh chính xác nơi bạn đang hiện hữu, ngay tại khoảnh khắc này, trên hành trình "trở thành" của riêng mình.
Cái chao đảo trong tư thế Cái Cây, nhịp thở không đều khi giữ thế thật lâu, hay khoảnh khắc bạn bỗng quên mất chuỗi động tác và chỉ đơn thuần dừng lại để thở - đó nào phải là lỗi lầm. Đó chính là những sự thật nhỏ bé mà đẹp đẽ của một buổi thực hành sống động và chân thực.
Wabi-Sabi nhắc ta rằng tấm thảm không phải là sân khấu cho sự hoàn hảo, mà là không gian cho sự hiện diện. Đó là nơi ta tìm về, lặp đi lặp lại, không phải để chinh phục, mà là để lắng nghe cơ thể mình.
Và trong chính sự lắng nghe ấy, có điều gì đó bên trong ta dần mềm lại – sự thôi thúc phải cạnh tranh, khao khát phải hoàn mỹ, và cả những căng thẳng từ hai chữ “phải, nên”. Cuối cùng, những gì còn lại, đã là quá đủ.
🌼 Hạnh phúc của sự Dang dở
Chăm sóc sức khỏe trong đời sống hiện đại thường vô tình mang theo một áp lực vô hình - rằng ta phải liên tục cải thiện, phải tìm cho ra sự cân bằng, phải luôn luôn bình tâm. Nhưng sự an yên đích thực, cũng như Wabi-Sabi, lại bắt đầu khi ta ngừng cố gắng "sửa chữa" bản thân, và cho phép mình được đơn thuần là mình.
Có thể buổi thiền sáng của bạn chẳng bao giờ diễn ra đúng giờ. Có thể cuốn nhật ký vẫn còn phân nửa giấy trắng. Có thể vài ước mơ ấp ủ vẫn còn mông lung. Nhưng không sao cả. Bạn không hề chậm trễ. Bạn chỉ đơn giản là đang trên hành trình của riêng mình.
Những vết nứt và khoảng lặng trong đời không phải là khuyết điểm - chúng chính là những khe hở để ánh sáng rọi vào. Chính qua chúng, ta học được sự kiên nhẫn. Cũng qua chúng, ta nuôi dưỡng lòng trắc ẩn. Và cũng nhờ chúng, ta nhận ra rằng ngay cả khi cuộc sống tưởng chừng chưa trọn vẹn, nó vẫn vẹn nguyên một cách thật sâu sắc.
🌕 Một chút suy tư cho những ngày sau
Trong sự tĩnh lặng khi ngày lễ đã qua, hãy tự dành cho mình vài khoảnh khắc. Pha một tách trà thật ấm. Ngồi bên khung cửa sổ, ngắm nhìn ánh sáng đang chuyển mình. Bạn sẽ nhận ra mọi thứ - bầu trời, vòm cây, và ngay cả hơi thở của chính bạn - đều đã có chút khác biệt so với hôm qua.
Hãy nghĩ về một điều ở bản thân mà bạn vẫn ngỡ là "không hoàn hảo" – có thể là vóc dáng, là cảm xúc, hay là cái cách bạn đôi khi hoài nghi chính mình – và rồi, hãy thì thầm thật dịu dàng:
Đây, cũng là một phần vẻ đẹp của mình.
Hãy ôm ấp chân lý ấy thật gần. Hãy để nó trở thành sự thực hành mỗi ngày của bạn, cho tất cả những ngày bình dị, an yên xen kẽ.
🌷 Bạn đẹp trọn vẹn ngay cả khi chưa hoàn hảo
Bạn không cần thêm một bó hoa hay lời nhắn nào nữa để nhắc mình về giá trị bản thân. Bạn vốn đã mang trong mình vẻ đẹp, qua mỗi hành động chăm sóc nhỏ bé, qua mỗi lần bạn vẫn cố gắng hiện diện ngay cả khi lòng còn hoang mang, qua mỗi khoảnh khắc bạn chọn để bắt đầu lại.
Vậy nên, khi những ngày cứ thế trôi, mong bạn tiếp tục nhìn ngắm bản thân qua lăng kính Wabi-Sabi - thật mềm mại, luôn biến chuyển, và vẹn toàn ngay cả trong sự chưa-hoàn-tất của mình.
Bởi vì bạn, người thương mến ơi, không phải là một phiên bản đã hoàn thiện của bất cứ điều gì.
Bạn là một bài thơ sống động – luôn rộng mở, luôn đang-trở-thành, và luôn luôn là đủ. 🌸